Thứ Bảy, 30 tháng 5, 2009

TIỀN "8"


T
iền là thước đo Tài đo Sức
Đo công lao, đo Đức làm người
Tiền đâu phải vật để mua vui
Cho những kẻ suy đồi vô đạo.

Tiền là gạo, là cơm, là áo
Nuôi sống người tạo chí cho đời
Đôi cánh thần đưa người tới tương lai
Trong cuốc sống Tiền không thể thiếu...

Nhưng chớ cho Tiền là phép mầu kỳ diệu.
Bởi muôn đời, Tiền chỉ là Tiền.

H

TIỀN "7"

Vốn rĩ là vật vô tri
Đâu có làm nên, tích sự gì
Nếu như không có người hữu dụng
Mãi mãi chỉ là thứ bỏ đi.

Dùng vào việc tốt thì thiêng
Dùng vào việc xấu, tội chất thêm
Cho lợi ích chung nên công đức
Vì chuyện riêng tư, lẽ tầm thường.
...
Là gì - đó chỉ là quan niệm
Cái chính là, dùng "nó" làm chi ?

H

TIỀN ''6''

Cho rằng lòng dạ tốt bao nhiêu
Mãi mãi chỉ là cái giáo điều
Lấy gì đây, đo lòng đo dạ
Đo Đức, đo Tài, đo Tình Yêu ?
...
Tiền dẫu không phải là mực thước
Song lại là, Nặng Nhẹ - Ít Nhiều...

TIỀN "5"

Những khi rau hết, gạo chẳng còn
Hòm, tủ, áo, quần tuí rỗng không
Bụng đói mắt hoa, da khô, miệng khát
Ắt hiểu vì sao phải có Tiền.
...
Dẫu rằng, Tiền không phải là Tiên
Không Tiền,Nào mấy kiếp làm nên
Thế mới thấu, đời không Tiền khó sống
Cho chỉ sống thôi, cũng muôm phiền...
...
Tiền luôn hai mặt vàng và bạc
Vàng chốn phồn hao, bạc nghèo hèn./

H

TIỀN "4"



T
iền là điểm tựa kẻ háo danh
Tiềm năng tri thức kiếp học hành
Mắu, xương, da, thịt phường trộm cắp
Gươm, súng, đạn, bom Lũ sói lang.
...
Tiền đâu phải thứ vay không trả.
Đâu phải thứ xin, thứ cho không...

TIỀN " 3 "

Để yên là vật
Cất nên thành tiên
Thế gian vạn thứ
Đâu chỉ có tiền

Tiền không có lỗi
Tội kẻ dựng nên...

H

TIỀN "2"

Người sỉnh ra giúp ích cho đời
Cũng là hàng như bao thứ hàng thôi
Đâu có phải phép mầu kỳ diệu
Uy thế quyền năng cao ngất trời...

Uy thế quyền năng của đồng Tiền
Phải chăng là nhân thế tạo nên
Vạn sự bởi Tiền - Tiền đâu biết
Tất cả là do "Tiển Si Kè"...

H

Thứ Sáu, 29 tháng 5, 2009

TIỀN "1"

Sống ít tiền - ắt nhiều vất vả
Sống vì tiền - Đời sẽ ươn hèn
Sống kiếm tiền - kiếp sống tầm thường
Sống không nên, vì tiền mà sống.

Tiền đâu phải lá bùa hộ mệnh
Chỉ là đồ - trang sức mà thôi...

H

Thứ Năm, 28 tháng 5, 2009

... Vẫn Là Mưa...

Đều là nước trên trời xuống
Vào mỗi mùa, mưa có tên riêng
Ở mùa Xuân- được gọi mưa phùn
Sang mùa Hạ- mưa rào mưa trận.

Mưa có riêng- riêng từng số phận
Có mưa vui, mưa nhớ, mưa buồn
Có nước mưa, để uống để ăn
Có nước mưa, tưới ra đồng ruộng.

Có cơn mưa là nguồn nhựa sống
Có trận mưa chết chóc đău thương
Có nước mưa, chứa cốc thủy tinh
Có hạt mưa sa vào cống rẵnh.

Vẫn là mưa,trời xanh rơi xuống
Mà cớ sao khác thế mưa ơi ?
Là tại Đất ? là tại áng mây ?
Hay tại Gió ? tại nơi ngưng tụ ?
...
Dẫu trăm ngàn khác nhău là thế.
Nước Trời rơi- Mưa vẫn là Mưa...

Hải

SƯỚNG


<

Cốc nước mát, hả hê cơn khát
Bát cơm thơm, lúc lả bên đường
Trẻ thơ côi cút được yêu thương
Nỗi khổ, có người thân chia sẻ.

Sung sướng phải chăng là tất cả ?
Đời giành cho thỏa chí bình sinh
Hay chinh là sâu thẳm lòng mình
không thấy khổ- đó là sung sướng...

H

Thói Đời

Thường mơ cái chưa có
Thường ước thứ chưa thành
Gì đã là của mình
Thường tình không mơ ước.

Cái không mơ mà được
Phải chăng lẽ tự nhiên
Thứ cầu ước không nên
Thành vật thiêng của lạ.

Thói đời thường là thế
Bệnh ích kỷ bẩm sinh
Luôn chỉ thấy có mình
Đâu thấy gì kề cạnh...

Đến khi choàng bừng tỉnh
Đôi khi quá muộn màng
Thời gian đã sang trang
Quá khứ đâu quay lại...

Hải

Bất Chợt




À
o ào gió từng đợt
Sầm sập mưa từng cơn
Nắng mưa luôn bất chợt
Như niềm vui nỗi buồn.

Vui buồn ai cũng có
Đôi lúc chẳng nguồn cơn…

Như Hải

LUÔN Ở TRONG TA

Người chiến thắng - người không cố chấp
Kẻ Luôn thua - kẻ chẳng dung tha
Người quân tử - Không lo thua thiệt
Kẻ tiểu nhân - Chuyện nhỏ xé to.
,,,
Kẻ tiểu nhân và người quân tử.
Luôn bên nhău luôn ở trong ta.

Như Hải

NỖI SỢ

Nỗi sợ hãi không phải là ma quỷ
Không phải là mũi súng kẻ thù
Không phải là vất vả thể xác ta
Nỗi sợ hãi ẩn sâu trong tiềm thức.

Nỗi sợ hãi và lòng hèn nhát
có phải chăng là một mà thôi?
Nó là riêng trong tâm chí mỗi người
Luôn biến hóa, thực hư-hư thực.

Dám nhìn thẳng,đối đầu muôn sự thật.
Dám vượt qua, ắt chẳng sợ hãi gì.

Như Hải

Thứ Tư, 27 tháng 5, 2009

HỒ GƯƠM




T
rời trong soi bóng nước xanh
Liễu buông suối tóc gió lượn quanh
Nắng rung mặt nước phơi ánh bạc
Nghiêm bút tung mây tả thiên thanh.

Gươm thần dựng nước ghi sử sách
Rùa thánh hiển linh chuyện truyền danh
Lữ khách thập phương lai Hoàn Kiếm
Ăt thấy khí thiêng đất Đô Thành.

Như Hải

Gì Đẹp Nhất

Nếu em hỏi đâu là mạnh nhất
Anh cho rằng trí lực con người
Em muốn biết gì là đẹp nhất
Không gì hơn tình yêu lứa đôi.

Sức có thể nâng cao Trái Đất
Bằng cánh tay đòn lực Nưu Tơn
Trí tuệ con người chắp cánh bay lên
Tìm sự sống nơi Thiên Hà khác…

Chỉ tình yêu là thiên kiệt tác
Được tân hồn nặn đắp trong tim
Chỉ tình yêu mới tồn tại thế gian
Đó chắc hẳn điều em muốn biết…

Và chỉ có tình yêu là đep nhất.

Như Hải

YÊU

Chút gặp mặt - san đầy nỗi nhớ
Chút xa xôi - nhâm vạn niềm thương
Chút dận hờn - vò xé tơ lòng
Chút lần lỡ - trái tim tan nát.

Ai cũng yêu rồi ai cũng biết
Sư thật - sắc mầu - hương vị tình yêu…

Như Hải

TRỐNG VẮNG

Đầu như không trí óc
Ngực như không con tim
Bụng không có dạ lòng
Da thịt không xương cốt

Thiếu cái gì ra riết
Mà chẳng biết cái gì
Như mắc áo biết đi
Đó chính là trống vắng…

Một điều luôn nên tránh
Khoảng trống vắng trong đời.

Như Hải

YÊU

Có phải chăng tình yêu không tuổi tác
Bởi tình yêu là nhịp đập con tim
Có phải chăng tình yêu không thể chết
Bởi tình yêu hồn của linh hồn.

Và phải chăng tình yêu luôn đẹp nhất
Bởi tình yêu nguồn côị những nụ hôn.

Như Hải

Thứ Ba, 26 tháng 5, 2009

DẠI KHÔN

(1)
Sống đời khôn dại - dại khôn
Kiến thức bao nhiêu, đủ sinh tồn
Lúc tưởng rằng khôn, thành ra dại
Khi dại rành rành, lại hóa khôn.

Khôn dại, dại khôn người người biết
Vạn vật thế gian ắt chẳng còn
Chi bằng hãy sống, bằng mình vậy
Sống thực lòng mình, mặc dại khôn...

Như Hải

Nhớ

Nhớ là mong nhớ là chờ đợi
Nhớ là nguồn trí tưởng tiềm năng
Nhớ là khi xa mặt cách lòng
Nhớ là muốn có ngay điều muốn .
Nhớ là nỗi ước ao chưa đến
Nhớ là lòng lửa đột khi chờ
Nhớ là như thực thực hư hư
Nhớ là ở trong mơ khi thức.

Nếu mọi điều ước mơ là thực.
Đời chắc không có nhớ bao giờ…

Như Hải

Hoa Sen



H
ương vưà đủ độ thơm
Cho đời không thấy ngạt
Sắc vừa đủ độ đẹp
Cho người mãi thấy duyên
Sinh thành chốn nước non
Tỏa hương nơi cửa Phật.

Như Hải

SAY

Em là rượu mạnh
Vị chẳng đắng căy
Anh đã uống cạn
Bao ly rượu đầy

Rượu sao êm ái
Nâng ly đều tay
Đời như mọc cánh
Bay vào trong mây

Em là rượu mạnh
Bình luôn ắp đầy
Uống thêm chút nữa
Cho trời đất quay

Rượu mạnh cành mạnh
Càng mạnh càng cạn
Đầy cạn một mình
Một mình mình săy…

Hải

Phép Mầu

Bao nét bút cho nên vẻ đẹp
Bao vần thơ tả hết lòng người
Mỗi cuộc đời là một bầu trời
Vũ trụ riêng khó ai khám phá.

Chỉ biết rằng tình yêu cao cả
Là bầu trời của mọi bầu trời
Là thước đo sâu thẳm biển khơi
Là tất cả lời không tả xiết…

Tình yêu thương – niềm tin chân thật
Là phép mầu – thắp sáng lòng nhău.

H

Thứ Hai, 25 tháng 5, 2009

Hoa Phù Dung



Sáng da trắng tựa bông
Trưa má đã ửng hồng
Chiều làn môi đỏ thắm
Tối tím áo choàng nhung.

Bốn mầu luôn rực rỡ
Triệu triệu trái tim rung.

Như Hải

LUẬT ĐỜI

Ta là mắu của mẹ
Ta là thịt của cha
Thịt cha trộn mắu mẹ
Nặn đắp thân thể ta.

Ta sẻ thịtcho con
Cũng như cha mẹ vậy
Giòng đời xuôi chẩy mãi
Theo giòng chẩy thời gian.

Cha mẹ từng là con
Con ắt thành cha mẹ.

Hải

CHIỀU HỒ TÂY




H
òang hôn ngả bóng Tây Hồ
Gió rung mặt nước thuyền xô mái chèo
Chuông chùa Trấn Quốc trong veo
Bóng ai nhẹ lướt trôi theo bóng thuyền

Bao nhiêu nữ khách thuyền quyên
Thả hồn thưởng ngoan cảnh tiên Tây Hồ.

Th 5/2007

Chủ Nhật, 24 tháng 5, 2009

HAI MẶT

Thật thà cả tin tạo nên giả dối
Tham lam ích kỷ sinh ra lọc lừa
Tàn ác dã tâm làm nên dũng cảm
Đău thương khổ hạnh sánh đôi từ bi

Thế gian hai mặt song tồn song sinh
Vạn sự sẵn có trong lòng nhân gian.


3/2006

ĐẾN

Sinh ra trên thế gian
Có ai mang gì đến
Chẳng khác chi hạt giống
Bám đất mà sinh xôi.

Sinh ra trên thế gian
Nào ai mang gì đến
Khác chi tầu cập bến
Neo vào cảng cuộc đời.

Sinh ra trên thế gian
Không ai mang gì đến
Là quy luật tự nhiên
Để tồn sinh nòi giống.

Sinh ra trên thế gian
Thực không mang gì đến
Nên khi xa thế gian
Cũng chỉ như khi đến…


H.N Th 4 / 2009.

NỖI KHỔ


Nào ai khoác cho mình nỗi khổ
Hay tự mình Chuốc nó vào thân
Ai là người sẻ nó cho mình
Hay tự nguyện nhận phần đău khổ.

Khổ là điều không ai không có
Khổ nào ai tránh được trong đời
Khổ luôn trong sâu thẳm lòng người
Tự trỗi dậy khi sai ý nguyên.

Nỗi khổ, nào ai mong muốn
Muốn hay không, vẫn gặp mà thôi…


H.N: 2/1/2006

sự thật

Có sự thật như là thần dược
Kéo con người từ cõi chết về
Có sự thật, ghê sợ, ê chề
Hễ nhắc tới, tái tê đău khổ.

Có sự thật.. đẹp  như Tiên Nữ
Nhưng bên trong chứa Quỷ Sa Tăng
Sự thật làm cuộc sống tốt hơn
Và sự thật phá đi Hạnh Phúc.

Sự thật luôn "ngủ" và luôn "thức"
Nếu ngủ yên ..chớ thức làm gì
Có đôi khi muốn vứt bỏ đi
Mà không được, bởi là sự thật.

Sự thật, đã biết hay chưa biết.
Muốn biết hay không, khắc tùy Tâm...


H.N 16/3/2006

Tổ Ấm


Một tầu lá khum che thành mái
Chút cỏ khô xếp lại làm dường
Vợ chồng con cái yêu thương
Muôn lòai chim đó là tổ ấm.

Một hốc cây một hang đất nhỏ
Vun lá rừng thành tấm đệm mềm
Gia đình sum họp đoàm viên
Là tổ ấm của ngàn loài thú.

Với con người, phải chăng cũng thế
Tổ ấm gia đình, không chỉ xác nhà
Là yêu thương hạnh phúc thăng hoa
Là hơi ấm cả nhà vun đắp.

Là cả nhà tiếng cười luôn đầy ắp
Là cảm thông,chia sẻ nỗi niềm
Là chung vui, chung nhớ, chung buồn
Là biết sống, sống vì người khác…

Tổ ấm gia đình- chiếc nôi Hạnh Phúc
Hạnh Phúc gia đình tố ấm thiêng liêng.


H.N Th 2/ 2006.

Thứ Bảy, 23 tháng 5, 2009



Tiếng ve rầm rĩ
Nắng chiều chói chang
Đồng lúa rực vàng
Mặt đường bốc lửa

Học trò gấp vở
Đón mùa hè sang...

NGUYỄN NHƯ HẢI
HÃY SANG TRANG TIẾP THEO - BẰNG CÁCH : NHÁY CHUỘT VÀO MUC : "BÀI ĐĂNG CŨ HƠN " - Ở GÓC PHẢI PHÍA TRÊN . HOẶC TRỞ VỀ :" TRANG CHỦ " CÁM ƠN !