Thứ Hai, 31 tháng 5, 2010

vÊNh

Vẫn có câu : "Vợ dại".
"Không hại bằng Đũa vênh".
Phải chăng lúc Nghèo Đói.
Quan trọng là Miếng Ăn...

Khi miếng ăn không còn.
Là điều quan trọng nhất.
Vợ đẹp Người - đẹp Nết.
Vốn quý mỗi kiếp người.

Đũa Vênh bỏ đi thôi.
Vợ vênh đời hoá Dại...


5/2010

Tìm

Lặng tìm một bóng hình xưa cũ.
Nơi dấu chân đã phủ mầu rêu.

Lặng tìm một lời xưa đã hứa.
Hai trái tim thơ một túp lều...

Lặng tìm - tìm mãi trong im lặng.
Chỉ thấy bóng mình đã liêu xiêu...


5/2010

THẢ

Thả Hồn vào làn gió.
Gửi qua miền xa xôi.
Nơi tình yêu chờ đợi.
Chung thuỷ đến trọn đời.

Thả Tình vào biển cả.
Nơi bão tố gầm gào.
Nổi chìm trong thử thách.
Biết lòng người ra sao.

Thả Đời nơi cuộc sống.
Muôn sóng gió mịt mùng.
Sống chết hay tồn tại.
Tất cả do sức mình.

Thả Diều cho gặp gió.
Gío Dây Diều không Buông...

5/2010

Thứ Bảy, 29 tháng 5, 2010

Cứ Là Sự Thật

Sao đổ tại bụi đường.
Gió thổi bay vào mắt.
Chi bằng cứ nói thật.
Khóc là vì nhớ thương.

Khóc vì nhớ vì thương.
Là tình yêu chân thật.
Khóc đỏ hai con mắt.
Đâu phải tại bụi đường.

Bụi đường cũng biết thương.
Nào nỡ bay vào mắt.
Chỉ tình yêu chân thật.
Làm đỏ mắt mà thôi.

Khóc không phải không vui.
Nhưng thường buồn mới khóc.

5/2010

bỖnG dƯnG

Bỗng dưng nhớ tới một người.
Một mình vừa nói vừa cười vu vơ.

Bỗng dưng mở sổ làm thơ.
Vừa ngâm vừa hát vu vơ một mình.

Bỗng dưng tim đập thình thình.
Ngó quanh chỉ thấy bóng mình lơ mơ.

Bỗng dưng nhìn những trang thơ.
Cựa mình đứng dậy khó ngờ mà tin...

5/2010

Thứ Năm, 27 tháng 5, 2010

Thăm Ngã Ba Đồng Lộc

Từ thẳm sâu cõi vắng hư không.
Như có tiếng vang lên khe khẽ.
Hãy áp tai sát vào vách đá.
Nghe bằng tim sẽ thấy rõ hơn.

Chốn này đây thuở ấy chiến tranh.
Bao cô gái tuổi trăng tròn lẻ.
Trong trắng - hồn nhiên - dịu dàng - tươi trẻ.
Lặng lẽ hiến dâng trọn cuộc đời.
Tuổi hy sinh - hơn tuổi sống rồi.
Đời trẻ mãi linh hồn không tuổi tác...

Ấp đôi tay vào ngôi mộ đất.
Thả lòng mình mặc chốn hư vô.
Tim sẽ nghe thấy tiếng xa xa.
Lòng sẽ hiểu những lời muốn nói.

Sâu thẳm Chốn thanh không vọng lại.
Nếu lắng nghe - biết phải làm gì.

5/2010

Thứ Ba, 25 tháng 5, 2010

cHớ nÊn

Đừng ngạo mạn kiêu kỳ hỡi gió.
Dẫu chỉ là với đá mà thôi.
Đá cũng chớ ngông nghênh ngạo nghễ.
Mặc gió quẩn quanh phớt bơ đời.

Gió kéo mây phủ mù trời đất.
Đá dựng non xé rách rừng cây...

5/2010

Máu Trắng

Tim không chỉ chứa dòng máu đỏ.
Mà còn là nguồn lệ trắng trong.
Cứ mỗi khi gặp chuyện đau lòng.
Hàng nước mắt trào tuôn từ đó...

Máu và lệ nước trong cơ thể.
Chỉ khác nhau màu sắc mà thôi.

5/2010

Lửa

Muốn tổ ấm đượm nồng hạnh phúc.
Lửa tình yêu luôn cháy trong tim.
Củi tình yêu máu xương da thịt.
Bếp tình yêu nơi cõi lòng mình.

Nuôi sự sống lửa hồng than đá.
Nuôi tình yêu lửa trong con tim.

5/2010

Thứ Hai, 24 tháng 5, 2010

Dừng Khi Còn Kịp

Cây khô.
Có giọt nước mưa.
Cát khô.
Có làn gió nhẹ.
Đời khô.
Có lời chia sẻ.
Tình khô.
Có những những nụ hôn.

Sông khô.
Cạn kiệt nước nguồn.
Đất khô.
Biển đông hết nước.
Trời khô.
Thế gian hưu hắt.
Vạn vật.
Trở về hỗn mang.

Con người.
Đang tự thiêu mình.
Trên dàn.
Bất tri vô xỉ.
Mặt trời.
Trở thành thần lửa.
Trái đất.
Là thứ hiến sinh.

Dừng ngay.
Ngu giốt tham lam.
Hoạ may.
Cứu mình còn kịp...

2010

Thứ Bảy, 22 tháng 5, 2010

Tác Động

Hai chiếc ly khô cạn.
Một cánh cò lẻ loi.
Ba nhành hoa tàn úa.
Dăn cánh bèo lặng trôi.

Nửa con tim đơn độc.
Tan mát mấy cuộc đời...

5/2010

Khó Hiểu.

Chẳng hiểu rằng kiếp trước.
Đã vay mượn bao nhiêu.
Mà kiếp này phải trả.
Cho cuộc sống đủ điều.

Chẳng hiếu từ kiếp trước.
lòng ham muốn chi chi.
Cho khiếp này phải gánh.
Nỗi nhọc nhằn đan mê.

Chẳng hiểu đời kiếp trước.
Tiền của đến là bao.
Để kiếp này kiết xác.
Túi cạn đến trinh hào.

Chẳng kiểu tình kiếp trước.
Có dào dạt mênh mông.
Đến kiếp này trọn kiếp.
Một vợ với một chồng.

Chẳng hiểu rằng kiếp trước.
Là thực hay là hư.
Hỡi thế gian ai biết.
Ta chỉ thấy mơ hồ...

Giá mà có truyền kiếp.
Đền bù kiếp thứ ... tư.

5/2010

Thứ Năm, 6 tháng 5, 2010

NHẮM MẮT

Khi nhắm mắt.
Là khi nhìn rõ nhất.
Những bóng hình - quá khứ xa xăm.

Khi nhắm mắt.
Là khi nghe rõ nhất.
Tiếng thì thần - hơi thở trong đêm.

Lúc nhắm mắt.
Lúc tự mình đánh thức.
Những điều mà không thể lãng quên.

Lúc nhắm mắt.
Lúc muốn xua đi hết.
Thực tế phũ phàng chẳng muốn nhìn.

Có nhắm mắt.
Dò lòng thì mới biết.
Khúc thẳng, cong, nặng, nhẹ, sâu, nông.

Có nhắm mắt.
Nến vị đời mới khác.
Mặn, nhạt, chua, cay, đắng, ngọt, nồng.

Nhắm mắt lại.
Mặc con tim thổn thức.
Hồn tự do một chút - cõi hư không...

5/2010

Việc Nhỏ Mỗi Ngày.

Mỗi ngày thêm một chút.
Hiểu chính bản thân mình.
Vốn thôn quê chân chất.
Mộc mạc và giản đơn.
Mỗi ngày thêm một chút.
Tự hoàn thiện bản thân.
"Kiến tha lâu đầy tổ "
"Cần cù bù thông minh ".
Mỗi ngày thêm một chút.
Nâng tầm nhìn xa hơn.
"Thỏ nhanh mà lơ đãng "
"Thua Sên chậm chuyên cần"
Mỗi ngày thêm một chút.
Tăng bề dầy nhân tâm.
"Một việc làm nho nhỏ ".
"Hơn nhiều lời lẽ suông ".
Mỗi ngày thêm một chút.
Chỉ một chút xíu thôi.
Nhiều ngày nên thành quả.
"Tự tu " đẹp kiếp người.

5/2010

Thứ Ba, 4 tháng 5, 2010

Phép Lạ Đời Thường

Đôi khi vài giọt lệ.
Biến Đá thành Con Tim.
Nhiều nỗi đau triền miên.
Lại khiến Tim hoá Đá.

Đó chính là phép lạ.
Diễn ra chốn đời thường...

5/2010

Tình Biển.

Già nửa cuộc đời nghe Biển hát.
Lời yêu thương con sóng vỗ bờ.
Già nửa cuộc đời rồi mới biết.
Tình mặn nồng đầu sóng bạc phơ...

Đầu càng bạc sóng càng dữ dội.
Tình càng say càng vỗ mạnh bờ.

5/2010

Điều Muốn Nói

Ví dụ em là cây.
Anh là cơn mưa nhẹ.
Tắm mát từng kẽ lá.
Cho chồi biếc trổ bông.

Ví dụ anh là sông.
Em là con đò nhỏ.
Thêu dệt nên tình nghĩa.
Nối đôi bờ yêu thương.

Ví dụ em là anh.
Anh là em trao đổi.
Tất cả điều muốn nói.
Cứ để lại trong tim...

5/2-1-

Mùa Cúc Dại

Ai rắc những" khuy" vàng trên cỏ.
Mỗi sớm qua ta phải ngắm nhìn.
Gió nhẹ đưa ngàn lá rung rinh.
"Khuy" đùa gỡn đung đưa theo gió.

Ai đã rắc vàng trên thảm cỏ.
Gọi nắng về toả sáng đồi hoang.
Cả góc trời rực rỡ huy hoàng.
Như phép lạ chuyện trong thần thoại.

Ta đứng lặng ngắm nhìn nhìn mãi.
Chợt nhận ra người trải"khuy" vàng.
Những nàng Tiên xứ Sở thời gian.
Đang mải miết đính "khuy" trên cỏ...

Đẹp như mơ nhưng là thực đó.
Tiên thời gian - đơm "cúc" thời gian.

5/2010

Chủ Nhật, 2 tháng 5, 2010

Thượng Sách.

"Ao nước chiều hè tĩnh mịch"
Chuồn Kim đậu giữa cánh bèo.
Cá Rô đớp tung bọt nước.
Chuồn Kim giật mình bay cao.

Hình như Chuồn Kim chưa biết.
Suýt nữ trở thành bữa ăn.
Lại tìm cánh Bèo đậu tiếp.
Cá Rô sục sạo kiếm tìm.

Cá Rô và Chuồn Chuồn Kim.
Ở hai môi trường riêng biệt.
Giữa có lớp Bèo ngăn cách.
Vậy mà chưa thấy an toàn....

Mới hay không thể chủ quan.
Đề phòng luôn là "thượng sách"

5/2010

Nước Mắt. 2

Nước mắt Trời làm ướt.
Vạn vật chốn thế gian.
Nước mắt Người làm ướt.
Chính giấc mơ của mình.

Nước mắt Trời là thứ.
Của chung cho mọi người.
Nước mắt Người là của.
Riêng một mình mình thôi...

Nước mắt nào cũng có.
Hai mặt một mảnh đời.

5/2010

Mắt Trời.

Ai nói Trời không mắt.
Sao lại có lệ rơi ?
Cứ mỗi lần Trời khóc.
Làm ướt biết bao người.

Ai nói Trời không mắt.
Sao đều đặn ngày đêm ?
Ngày sáng - Trời mở mắt.
Đêm ngủ - Trời tối đen.

Ai nói Trời không mắt.
Thật trái lẽ khương thường.
Sâu Kiến còn có mắt.
Cớ sao Trời lại không...

Mắt Trời chắc không phải .
Chỉ để nhìn trần gian.

5/2010

NGUYỄN NHƯ HẢI
HÃY SANG TRANG TIẾP THEO - BẰNG CÁCH : NHÁY CHUỘT VÀO MUC : "BÀI ĐĂNG CŨ HƠN " - Ở GÓC PHẢI PHÍA TRÊN . HOẶC TRỞ VỀ :" TRANG CHỦ " CÁM ƠN !