Thứ Năm, 24 tháng 6, 2010

Làm Lại...

Không nhớ đã gào thét bao lần.
Vẫn chưa bớt buồn phiền tủi hổ.
Sao luôn thấy đời là vô nghĩa.
Cuộc sống ư ? xác không rữa mà thôi...

Có phải chăng kiếp trước đủ rồi...
Kiếp này phải ngậm ngùi cay đắng.
Thế gian ơi ! bớt dùm gánh nặng.
Một chút thôi, cũng hạnh phúc vô cùng...

Ước gì - đời người sống hai lần.
Để làm lại - những điều chưa làm được...


6/2010

Chủ Nhật, 6 tháng 6, 2010

Chân



Đường luôn ở dưới Chân.
Muốn đi Chân tự bước.
Đường không thay Chân được.
Dẫu nâng từng bước đi.

Nâng nưu từng bước Chân.
Nhưng đường không thể bước.
Chỉ có Chân đi được.
Muốn bước Chân tự đi.

Đường trăm ngả muôn quê.
Đi đâu Chân Tự bước.

6/2010

Thứ Sáu, 4 tháng 6, 2010

Giọt Thời Gian



Tí tách - giọt thời gian đều đặn.
Không bao giờ đọng lại đồng hồ.
Mà rơi vào khoảng trống hư vô.
Một phút sáu mươi lần tí tách...

Mỗi dây thời gian buông một giọt.
Từ bao giờ nay đã nên dòng.
Dòng thời gian cuồn cuộn không ngừng.
Nơi nguồn cội... giọt rơi tí tách...

Hãy thử đếm mỗi đời bao giọt.
Ích bao nhiêu - Vô ích bao nhiêu...

6/2010

Thứ Tư, 2 tháng 6, 2010

HƯƠNG

Bóng hình đã khuất rồi.
Vị hương còn đọng lại.
Khiến lòng thêm tê tái.
Bâng khuâng giữa khoảng không.

Giá đừng có vị hương.
Chắc lòng mau thanh thản...

6/2010

Ru...

Ru ai như thể ru mình.
Ngả nghiêng câu hát dập dềnh chơi vơi.

Ru ai lòng dạ bồi hồi.
Xót xa một cõi nổi trôi vô bờ.

Ru ai cay đắng vần thơ.
Như lời từ biệt tình xưa trọn đời.

Ru ai đău tiếng à ơi...

6/2010

Tối Tối Làng Xưa.

Lừ Lừ mặt trời lặn.
Từ Từ hoàng hôn buông.
Lù Lù màn đêm đến.
Mù Mù bầu trời đen.

Lơ Mơ sao toả sáng.
Nhập Nhờ ánh lửa đèn.
O Oe trẻ con khóc.
Kèn Kẹt tiếng võng rên...

Êm Êm lời ru nhẹ.
Dìu Dịu giấc ngủ yên...

6/2010

Thứ Ba, 1 tháng 6, 2010

Đủ

Trời Đất sinh kiếp Người.
Mọi thứ đều vừa đủ.
Chỉ một sợi tóc nhỏ.
Cũng không có thiếu thừa.

Không có thiếu có thừa.
Mọi thứ đều vừa đủ.
Dẫu là sọi tóc nhỏ.
Cũng cần cho con Người.

Một sợi tóc nhỏ thôi.
Góp phần thêm hoàn thiện.
Con Người là "Tác Phẩm".
Toàn Mỹ của Đất Trời.

Thế giới muôn ngàn loài.
Chỉ con Người toàn mỹ.
Con Người chính là chủ.
Vạn vật nơi thế gian.

Vạn vật chốn thế gian.
Có loài người làm chủ.
Bởi chỉ Người mới có.
Trí Tuệ và Nhân Tâm.

Làm chủ chốn thế gian.
Kiếp người thôi là đủ...

6/2010

Chỉ Cần & Có Thể.

Có thể mù hai con Mắt.
Có thể mất đôi bàn Tay.
Có thể điếc cả hai Tai.
Có thể đôi Chân lê liệt...

Chỉ cần Tin còn nhịp đập.
Chỉ cần Óc đủ thông minh.
Chỉ cần sẵn Chí vươn lên.
Có thể xoay vần Trời Đất...

Chỉ cần Tình Yêu không chết.
Có thể Sống cùng Thời Gian.

6/2010

mAi kIa

Mai kia tan hết mây mù.
Bình minh rực nắng trời thu nhuộm vàng.

Mai kia băng giá sẽ tan.
Biển đông đầy ắp sóng ngàn mênh mông.

Mai kia em lớn - lấy chồng.
Tình yêu rực cháy đượm nồng trong tim.

Mai kia vạn sự bình yên.
Lòng người tan mọi oán hờn - mai kia...

6/2010

Giầy Dép

Ai sinh ra giầy dép.
Giầy dép luôn song đôi.
Khi một chiếc bị hỏng.
Cả hai phải ngậm ngùi.

Ai sinh ra giầy dép.
Không thể không có đôi.
Trái chiều nhưng cùng số.
Gánh chung một kiếp người...

Ai sinh ra giầy dép.
Một số vô vàn đôi.
Ghép thành nên duyên phận.
Bên nhau trọn cuộc đời.

Ai sinh ra giầy dép.
Giầy dép còn có đôi.
Kiếp làm người không thể.
Sống một mình đơn côi...

Đời sinh ra Giầy Dép.
Cứ sinh là có đôi..

6/2010

Ngậm Ngùi

Bỗng nge có tiếng gọi.
Đi ăn cỗ cưới thôi.
Mới giật mình sực nhớ.
Nhà cũng có thiếp mời...

Lục túi kiếm tiền mừng.
Ví nhỏ to tứ tung.
Dồn mọi tờ tìm thấy.
Vẫn chưa đủ tròn trăm...

Bụng bảo dạ lặng im.
Lờ như không nhận thiếp.
Vắng mình nào ai biết.
Giống phiên chợ đó thôi...

Nghĩ mà thấy ngậm ngùi.
Ngậm ngùi ai chia sẻ.

6/2010

...

Thân khoác dầy quần áo.
Thấy như là ở trần.
Thoáng lạnh gai cột sống.
Túi đầy mà rỗng không...

Khi xác xơ thân xác,.
Lúc óc lơ mơ tiền....

6/2010

NGUYỄN NHƯ HẢI
HÃY SANG TRANG TIẾP THEO - BẰNG CÁCH : NHÁY CHUỘT VÀO MUC : "BÀI ĐĂNG CŨ HƠN " - Ở GÓC PHẢI PHÍA TRÊN . HOẶC TRỞ VỀ :" TRANG CHỦ " CÁM ƠN !