
Trên bến bờ thương nhớ.
Duyên tình như món nợ.
Chưa trả chẳng yên lòng...
ta tìm kiếm bao năm.
Giữa dòng đời đông đúc.
Sao vẫn chưa được gặp.
Trả món nợ với đời...
ta chờ mãi không thôi.
Cho đến ngày gặp gỡ.
đừng nói lời dang dở.
Dẫu đôi chút muộn màng...
...
dây dấu đặt trước trang.
Luôn luôn là đúng chỗ...
27/1/2010
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét