
Nhìn mãi phía sau lưng.
Bóng kia đâu tồn tại.
Khi không còn vừng dương.
Sau lưng là hoàng hôn.
Sẽ ngập tràn bóng tối.
Nơi ta hướng, bước tới.
Bình minh...buổi ban mai.
Vẫn biết ngày hôm nay.
Là ngày mai, mai nữa.
Ta luôn đứng ở giữa.
Hôm qua với ngày mai.
Sống cho ngày hôm nay.
Vì ngày mai mà sống.
Nay Trời rung, Biển động,
Mai ắt sẽ bình yên.
Sau lưng là bóng đem.
Xin đừng quay trở lại.
1/11/2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét