
Sét xé trời rách toang tia chớp.
Gió cuốn cát xói đất mù mây.
Nước cuộn sóng thét gào rú rít.
Bão đạp rừng xô núi đổ cây.
Miệng con người buông lời dịu ngọt.
Âm thầm mà tàn phá khôn cùng.
Một câu thôi bao kiếp điêu linh.
Sống không nổi lại không thể chết...
Sấm sét bão giông phá tan thành quách.
Miệng lưỡi con người phá thế gian.
4/2010
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét