Thứ Sáu, 31 tháng 7, 2009

Có Phải Là May...

Dẫu ngàn năm, Đá nguyên là Đá
Nếu ngủ yên trong núi tự nhiên
Chỉ phút giây Đá được phong thần
Khi ai đó tạc thành tượng Đá.

Thế mới hay sự đời là thế.
Biết bao điều đâu phải tự mình.

2005

NHỚ LẠI ĐÊM CHIA TAY

Tình yêu nào chia tay không bịn rịn
Nửa ở nửa đi hai ngả nhớ thương
Nén thật nhiều kỷ niệm vào lòng
Nhấm nháp lúc đói hình khát bóng

Đêm chia tay lòng bao giao động
san sẻ cùng chỉ có ánh trăng
Thay em lúc vắng chị Hằng
Luôn cùng anh trên đường ra trận

Ngày nối ngày nơi chiến trường súng đạn
Lúc cô đơn tâm sự cùng trăng
Hẹn nhau mỗi độ trăng tròn
Cùng ngắm nhìn qua gương phản chiếu.
. . .
Đã lâu rồi bỗng dưng nhớ tới
Đêm chia tay-dưới ánh trăng tròn..

09

CÁCH NHÌN

Vạn vật nếu như là tròn trịa
Mỗi góc nhìn đều rõ như nhau
Dẫu là trên- dưới-trước- sau
Đâu cũng rõ vật không đổi khác.

Vạn vật thế gian nào ai biết
Muôn hình thù trong mọi hình thù
Mỗi góc nhìn-thực thực- hư hư
Dù vật vẫn đứng im nơi đó...

Có phải chăng - muôn lời đánh giá
Vật ta nhìn- vẫn nó- mà thôi.

2005

Thứ Năm, 30 tháng 7, 2009

MÙA VẢI


Nhớ lại ngày xưa mùa vải
Đi chợ
Tiết kiệm tiền
Em mua về nhà
Cho mỗi người đôi ba trái
Vải ngon
Như vậy là đã hoang
Bởi
Tiền mỗi quả bằng một mớ
rau non
Làm thức ăn cả ngày chưa hết.
Em nói rằng
Nhà mình ăn cho biết
Cho biết thôi- hương vị vải thiều
Đến khi nào mùa vải thật nhiều
Em sẽ mua
Mọi người ăn " xả láng "
...
Rồi
ngày ấy đã đến
Trời chất đầy nắng
Đất
chứa kín vải thiều
Đi tới đâu cũng rộn rã tiếng mời chào
Bầu không khí ngọt ngào hương vị vải

Em đã không quên
Lời nói ấy
Mua cho cả nhà "xả láng" vải thiều.
Tiếng nói cười vui vẻ biết bao nhiêu
Nhà- đầy ắp, đượm nồng hương vị vải.

Nhớ lại xa xa ngày ấy.
Thấy hôm nay đỡ khổ hơn nhiều...

Tặng Yến
12/6/2007

GIỚI HẠN

Có nhiều lúc ta tự hỏi mình
Đã đúng-sai gì trong cuộc sống
Mà đôi khi thấy trong lòng giao động
Thật là buồn nếu " bất tòng tâm ".

Có phải chăng vạn sự vô cùng.
Chỉ có chính mình là giới hạn...

09

THẤU LẠI LỜI XƯA

Khi mà đói lả bên đường
Ước mơ duy nhất được bữa cơm
Mâm-bàn-bát-đĩa đâu cần có
Một chiếc thìa con thế đủ sang.

Khi màn đêm xuống mịt mùng
Gió bắc xé cào buốt thấu xương
Ước mơ một túp lều nho nhỏ
Manh chiếu cuộn tròn giữa ổ rơm.

Khi buồn côi cút một mình
Ước mơ được đoàn tụ gia đình
Ông bà- cha mẹ cùng con cháu
Tíu tít sum vầy cảnh đoàn viên.
. . .
Đủ ăn-đủ mặc-đủ vui
Liệu còn mơ ước nữa hay thôi ?
Ước mơ phải chăng là vô tận
Biết chất bao nhiêu- đủ lòng người ?
...
Thêm một lần thấu lời dạy trước
" cưỡi voi bay bổng- bắt tiên trời".

28/6/2007

M A Y - K H Ô N

Ai cho rằng : May hơn Khôn vậy ?
Lý giải xem, sao May lại hơn Khôn
Phải chăng May là chút chia phần
Cho tất cả người Khôn kẻ Dại...

Khôn thì biết vận May chớp lấy
Kẻ dại khờ chờ đón vận May
Thế gian ai chẳng có ngày
Chút May mắn tự nhiên mang lại...

May đâu phải đời ban phát mãi
Hãy tự tìm tự kiếm vận May
Vận May không của riêng ai
Người Khôn đâu có nhường kẻ Dại...

Nào ai nói : May hơn Khôn vậy ?
Hay chính là Khôn gặp May hơn.

7/2009

MIỀN KHÓ MÊNH MÔNG

Ta có thể nghe thì thầm hơi thở
Nghe tiếng mưa rơi-nghe tiếng gió
Nghe tiếng mùa Thu thả lá buông diều
Nghe mầm sống cựa mình lòng đất mẹ.

Ta có thể nghe nhịp tim rung khe khẽ
Khi tình yêu từng bứơc lại gần
Ta có thể nghe-nghe tiếng mùa Xuân
Đang thức dây bao chồi non mới.

Ta có thể nghe từng phút dây chờ đợi
Của bầy ve khát nắng Hạ sang
Ta có thể nghe-nghe tiếng mùa Đông
Tung hoa tuyết tạo nên băng giá.
...
Ta có thể nghe - nghe nhiều hơn thế
Chỉ có một điều không thể nào nghe
Là: lòng người-suy nghĩ-tư duy
Cửa bí mật vô hình- vô dạng.

Thế mới hay-điều tưởng như đơn giản.
Lại chính là Miền Khó Mênh Mông.

30/7/2009

Thứ Tư, 29 tháng 7, 2009

BĂN KHOĂN

Khâm Thiên tròn bóng nắng hè
Cuồn cuộn ngược xuôi hai hàng xe
Người người vội vã về đâu đó
Tìm chỗ nghỉ ngơi, tránh nắng trưa.

Bên đường một bác chữa xe
Nhễ nhại mồ hôi dưới nắng hè
Tay khua mồi lửa-mồm lẩm nhẩm
Chẳng hiểu bác làm- bác nói chi ?
...
Qua rồi-tôi mới nghĩ ra
Bác đang" đốt vía" khách lại qua
Bữa nay chắc hẳn chưa có việc
Chưa có người bơm- vá- chữa xe.

Bác mong luôn có việc làm
Để lấy chút tiền thu nhập thêm
Giúp vợ con sẻ chia gánh nặng
Trong lúc nhà nhà vẫn khó khăn...

Càng nghĩ càng thấy băn khoăn
Bác làm như vậy có nên chăng ?
Mong nhiều xe hỏng - mình thêm việc
Lợi cho mình - thịệt khách qua đường...

Bác mong làm việc đâu có lỗi.
Mong xe người hỏng - lại không nên.

HÈ 2007

ĐÊM HÀ NỘI XƯA


Tộc tắc
Tộc tắc
Tiếng thẻ tre giòn tan
Nẩy trên phố vắng
Kìa !
Người bán hàng rong
Đèn khuya soi bóng
Vỉa hè
Phơ.. ơ.. ớ
Tiếng giao lơ lớ
Đã quen
Hà Nội vào đêm
Tĩnh lại.

Xa xa- leng keng tầu điện
Bánh sắt lăn trên ray
Hoà tiếng gió
Tiếng cây
Âm lạ.
Như bản nhạc
Người bán hàng trở thành người hát
Hà Nội vào đêm
Vẫn vui.

Khuya
Vạn vật chìm sâu giấc ngủ
Chỉ còn hơi thở
Nhẹ
Đều
Phố xá vắng bóng người
Đèn đường trộn sao trời làm một
Đẹp
Hà Nội trong đêm
Ấm êm.

Đó đây
Thấp thoáng bóng cảnh phục
Đội sao
Thức
Trực
Canh cho Hà Nội
Qua đêm
Bình Yên.

Th12/2005

HÀ NỘI NAY


Một lớp người giầy đặc
Phủ kín mọi nẻo đường
Phố xá như nén lại
Nghẽn tắc mạch giao thông.

Đường càng ngày càng mở
Người càng ngày càng đông
Sự gia tăng bất lợi
Xã hội mất cân bằng.

Mặt đất như hết rồi
Bắc thang leo lên trời
Nhà-chồng nhà cùng ở
Như những tổ ong ruồi.

Không khí dường cũng cạn
Cả vòm trời bụi rơi
khoảng không gian bé tẹo
Ngàn vạn thứ xả hơi.
. . .
Phố phường xưa văn minh
Nay như đã chẳng còn
Tình người dần dần cạn
Cạn cả nghĩa cháu con.

Xưa ra đường gặp nhau
Miệng cười-tay vẫy chào
Nay muốn mình thanh lịch
Tự chào mình mà thôi...

Vậy mà cứ đua chen
Ào ra chốn thị thành
Chẳng hiểu vì chi nữa
Kiếm tiền - hay lùng danh ?


12/12/2005

CỘI NGUỒN THẾ GIAN


"Đi khắp thế gian"
Không thấy ai tốt hơn Cha Mẹ
Giành trọn đời cho đàn con trẻ
Quên mình đang sống- sống vì con.

"Đi khắp thế gian"
Không có ai tốt bằng Cha Mẹ
Chỉ có Mẹ Cha là người chia sẻ
Máu xương mình nặn đắp nên con.

"đi khắp thế gian"
Càng đi càng tỏ
Chốn thế gian chỉ có Mẹ Cha
Mới cho con tất cả những gì
Ngoài Cha Mẹ không ai cho nổi.
Chỉ có Mẹ Cha mới là nguồn cội
Nguồn cội muôn đời- chốn thế gian...

7/2009

cẢm thÔng

Khi có con- mới biết làm con
Thành cha mẹ- mới hiểu lòng cha mẹ
Lẽ tự nhiên phải chăng là thế
Nào có ai ? làm cha mẹ - trước làm con...

21/2/09

TÂM - ĐỨC


Tâm là tiềm thức
Đức là hành vi
Tâm trong tư duy
Đức ngoài thể hiện
Tâm mà không thịện
Đức ắt bất lương
Tâm kém sáng-trong
Đứcluôn mờ đục.

Nếu là người tốt
Đức đồng nhất Tâm.

8/2/09

Thứ Ba, 28 tháng 7, 2009

Xuân

Xuân đến điểm trắng nhành mai
Xuân sang tô vàng bông cúc
Xuân về Đổ tràn nghiêm mực
Nhuộm tím cánh đồng chân chim.

Xuân cho rực hồng đôi mắt
Xuân Làm trong vắt hồn thơ.

Kỷ Sửu

NÊN

Thương!
Đâu phải vì đơn côi lẻ bóng
Đâu phải vì gối chiếc chăn đơn
Đâu phải vì mắt ướt đượm buồn
Tuổi đời ta đâu còn son trẻ.

Yêu !
Phải chăng bởi bao điều khác thế
Bởi bao điều mình tự biết thôi
Bởi bao điều khó nói nên lời
Hãy cảm nhận bằng tấm lòng chân thật.

Đời !
Sợ nhất - tưởng mình đánh mất
Nhưng thực ra, chưa nhận- chưa trao
Khổ nhất là cái ngay trước mặt
Mà ngỡ như đang trong chiêm bao.

Thời gian nào có chờ ai
Năm tháng cộng thêm tuổi tác
Dẫu tình yêu không giới ngăn cột mốc
Song đời người đâu phải vô thường.

Nên !
Yêu thì yêu- thương thật thì thương
Chớ có thực là mơ- mơ là thực
Tình yêu phải chăng- luôn chân chất
Luôn luôn là sự thật lòng ta. . .

6/09

Thứ Hai, 27 tháng 7, 2009

SỨC MẠNH


Nắng dẫu muôn yếu ớt
Vẫn phá tan khối băng
Gió thoảng cơn nhè nhẹ
Giải hết mọi oi nồng
Tình dẫu trong ánh mắt
Đủ rung động con tim

Thế mới hay sức mạnh
Ở hư không, vô hình

Tháng 2/2009

Hoa Mai


Cớ sao lại gọi là Mai
Khi em đã tới từ ngày hôm qua
Phải chăng em mãi là hoa
Thuỷ chung- trong trắng- đượm đà sắc hương
Em về từ sớm tinh sương
Đón chờ hạt nắng vấn vương tình đời
Là Mai bởi lẽ mỗi ngày
Sáng ra ngàn nụ trắng dầy sắc Xuân.

Xuân 2007

Chủ Nhật, 26 tháng 7, 2009

DẬY CON

Dậy con đâu chỉ lời suông
Dậy con đâu chỉ tình thương trong lòng
Dậy con đâu phải roi đòn
Dậy con đâu phải luôn nhường nhịn con...

Dậy con lời chẳng tầy gương
Gương đời chưa đủ cho con trưởng thành.
Dậy con là chính gương mình
Con là phản chiếu bóng hình mẹ cha
Dậy từ lúc "chửa" sinh ra
Đến ngày đủ sức- bay ra với đời
Dậy con không phút nào nguôi
Dậy con- luôn dậy suốt đời mẹ cha.

Con là xương máu thịt da
Của cha của mẹ sẻ ra đắp thành
con là tất cả đời mình
Dậy con - rèn chính thân mình - đời chung...

7/2001
KHỔ - KHÔNG THẤY KHỔ LÀ SƯỚNG
SƯỚNG - KHÔNG BIẾT SƯỚNG LÀ KHỔ .

Khó- Dễ

Gặp khó mà tránh
Chắc chẳng có đường
Thấy khó đón nhận
Khó ắt tiêu tan.

Khó là cảm nhận.
Khó là ngại ngần
Vạn sự khó dễ
Là ở chính mình.

5/06

KHỔ

Ai sinh ra chẳng khổ
Từ lúc mới lọt lòng
Cuộc sống không có khổ
Đời không thể trưởng thành.

Khổ chính là lò luyện
Giúp con người thành công...

5/06

Nỗi Khổ

Phải chăng do đói rét ?
Phải chăng thiếu bạc tiền ?
Phải chăng nỗi cùng cực ?
Phải chăng sự khốn cùng ?
. . .
Hình như đều chưa phải
Bới tất cả sẽ qua.
Hình như là tâm nguyện
Chưa đạt thành trong ta...

Thể xác đâu biết khổ
Nỗi khổ sâu trong lòng...
Phải chăng là cám dỗ
Không vượt nổi chính mình...

2/2006

Thứ Sáu, 17 tháng 7, 2009

ƯỚC

Ước gì lúc gặp em
Trái đất đứng-thời gian không trôi nữa
Để tình yêu cháy bùng ngọn lửa
Đốt tím tâm hồn- nung đỏ con tim.

Ước gì lúc bên em
Vạn vật chìm sâu giấc ngủ
Thế gian chỉ còn đôi lứa
Đắm nồng men say.

Ước gì lúc hôn em
Tất cả cứ tan dần
Đôi ta như mây gió
Giao hoà vào nhau.

08

TƯƠNG TÁC



Khi gặp đoá hoa thơm
Ngàn búp xuân ngào ngạt
Khi gặp tình yêu đẹp
Vạn vật thật dễ thương.

Khi mất đi tình yêu
Cả thế gian đáng ghét
Khi lửa lòng đã tắt
Bình minh cũng chẳng còn.

Tình yêu như dấu bằng
Cân trái tim khối óc
Tình thương là vị thuốc
Giúp tâm hồn hồi sinh.

Cuộc sống chốn thế gian
Sinh tồn-tồn bản ngã
Đời người muôn đẹp đẽ
Trọn vẹn tình yêu thương.

14/5/07

NGUỒN SỐNG

Em là của riêng anh
Tình yêu-không chia sẻ
Thế gian ai chẳng thế
Đâu chỉ có mình anh.

Chúng ta thuộc về nhau
Tình yêu là như thế
Nào có ai chia sẻ
Người yêu cho mọi người.

Tình yêu là hai nửa
Trong suốt cả cuộc đời
Giữ tình yêu trọn vẹn
Là lẽ tự nhiên thôi.

Tình yêu là vô hình
Nhưng ai ai cũng biết
Tình yêu luôn đẹp nhất
Nguồn sống cuộc đời ta...

08

Ngày Đẹp Ngày

Vào ngày mùng tám tháng ba
Trời thắm mây hồng-Đất rộ hoa
Đó đây rộn rã đua xuân sắc
Hương trời-vị Đất kết giao hoà.

Ước gì-luôn luôn là ngày tám
Mong sao mãi mãi chỉ tháng ba.

8/3/07

CÔ TIÊN NHỎ

Lần đầu tiên gặp em
Tim anh như ngừng đập
Không biết mình đang thức
Hây đang ở trong mơ ?

Lần thứ hai gặp em
Chưa thực tin đôi mắt
Dẫu biết mình đang thức
Mà vẫn thấy mơ màng.

Lần thứ ba gặp em
Nguyện lòng : nhìn cho rõ
Kìa - bóng ai đứng đó
Đẹp như một thiên thần.

Lần thứ tư- thứ năm
Tiếp bao lần lần nữa
Mắt đã tường đã tỏ
Đúng là một nàng tiên...
...
Thế rồi lửa chiến tranh
Ập xuống vùng quê nhỏ
Cướp em đi từ đó
Em trở về cõi tiên.
...
Thời gian đã bao năm
Anh không còn đếm nữa
Trai tim như rạn vỡ
Mờ ảo bóng hình em.

Em chính là cô tiên
Trong trái tim anh đó
Sao quên vùng quê nhỏ
Một lần đến đóng quân.
...
Nào ai biết chiến tranh ?
Cướp bao nàng tiên nhỏ...

7/2006

XẤU - TỐT

Học tốt trăm ngàn lần vẫn khó
Cái khó chính là vượt bản thân
Xấu muốn tránh xa-xa vẫn gặp
Xấu ẩn nắu trong ngay chính mình...

Xấu tốt song sinh cùng cha mẹ.
Yêu-dụng kẻ nào-ở mẹ cha.

7/09

ĐO

Sông ngòi-hồ biển muốn đo
Gậy-sào-dây-thước thăm dò
Mặt nước thăng bằng chuẩn mực
Nông-sâu-ghềnh thác sá chi.

Tâm-can-lòng-dạ con người
Không như hồ biển sông ngòi
Thấu hiểu- đo-dò muôn khác
Vạn lần ước lệ mà thôi.
...
Đo ngoài-dùng dây dùng thước
Đo trong-dùng mức thời gian..

08

RANH GIỚI


Chậm một bước chân lỡ độ đường
Là rủi- hay may vẫn cứ buồn
Giá như không có điều chậm lỡ
Sẽ thấy trong lòng thanh thản hơn.

Phải chăng bởi chậm sẽ lỡ làng
Sào đã nhổ neo, đẩy đò ngang
Đành đứng ngắm đò xa dần bến
Chờ chuyến đò sau lại sẽ sang.
. . .
Chậm nhanh đôi lúc chẳng ở mình
Con tạo xoay vần chốn thế gian
Nhanh chậm - chậm nhanh, ai phân định
Đâu ở bến đò - chuyến đò ngang ...


5/2007

Thứ Năm, 16 tháng 7, 2009

... Kỷ Niệm Xưa

Đêm vắng săn lùng kỷ niệm xưa
Mấy chục năn qua- vẫn chưa mờ
Sâu thẳm trong tim còn đậm nét
Đôi mắt bồ câu duyên dáng thơ.

Thật khó thể quên mối tình đầu
" Đất khát cuối hè thấm mưa ngâu "
Cho đến hôm nay còn bỡ ngỡ
Cớ sao vội vã bước qua cầu ?

Thót giật mình mỗi lúc nghe tên
Bóng hình xưa cũ lại hiện lên
Thủ thỉ tiếng lòng còn vang maĩ
Nguyện hứa thuỷ chung- trọn lương duyên...

Vậy mà sớm vội lấy chồng
Để trái tim mình mãi rỗng không
Bởi Đất Trờ i- hay bởi mình lầm lỡ
Một phút buông trôi- thế cũng xong...

Ước gì sớm có ngày gặp gỡ.
Cởi mở cùng nhau hết nỗi lòng...

2005

HUYỀN THOẠI MỚI

bao điều từ trong thần thoại
Ra đời thường giúp ích muôn loài
Có bao người trong cuộc sống hôm nay
Làm nên việc đi vào cổ tích.

Kho cổ tích ngày càng đầy ắp
Người nối người Viết tiếp từng trang
Mỏng dần đi pho sách Thánh Thần
Trích từng đoạn đưa ra cuộc sống.

Thế giới hôm nay đẹp như tronh mộng
Biêt bao miền cổ tích Thần Tiên
Tình người phủ thắm thế gian
Mỗi ngày qua một pho sách mới...

2008

Thứ Ba, 14 tháng 7, 2009

OAN CHỚ THÊM OAN

Mi có bị oan-oan ức chi
Mi hãy đi tìm kẻ hại mi
Cớ sao đi hại người vô tội
Nhân tiếp nỗi oan để làm gì ?

Rửa oan - nên rửa bằng nhân nghĩa
Oan lại thêm oan - đáng trách chê.

7/06
sau một buổi xem fim

A I C H O A I




Trời cho Người Trái Đất
Đất cho Người Bầu Trời
Người cho ngàn vạn Vật
Tình yêu với niềm vui.

Nếu Trời không có Đất
Đất không có loài Người
Thế gian muôn đẹp đẽ
Cũng vô vị mà thôi...

Cửa Bắc 1/7/2008

M Ư A

Nước mưa ướt lòng ta
Tiếng mưa rung nỗi nhớ
Hạt mưa rơi nhè nhẹ
Nỗi nhớ nặng ngàn cân.

2/2007

L Ù I

Lùi một bước cho trời quang mây tạnh
Lùi bước hai hiểu thế thái nhân tình
Lùi bước ba là làm chủ được mình
Ba bước lùi đã tiến lên trăm bước.

Trong cuộc sống nhiều khi lùi mới được.
Người biết lùi-người tiến xa hơn.

30/7/06

T I Ế N G D U




Ước gì được trở lại
Thuở sơ sinh đầu đời
Ấm áp vòng tay mẹ
Ngọt ngào tiếng à ơi .

Ước gì đời thay đổi
Quay lại thời ấu thơ
để được thêm lần nữa
Nghe tiếng mẹ hát du.

"À ơi con hãy ngủ
Để mẹ đi làm đồng
Chiều về con sẽ có
Đầy hai bầu sữa trong".

Ước gì đời mãi mãi
Có tiếng du bên mình
Tiếng du - dòng sữa mẹ
Chẩy ra tư con tim.

Mẹ cho con cuộc sống
Cha cho con tâm hồn
Cha-Mẹ cho tất cả
Tình yêu với niềm tin.

Tiếng du tình của mẹ
Theo suốt cuộc đời con
Tiếng du nguồn nhựa sống
Nuôi dưỡng con lớn khôn.

Tiếng du mẹ cho con
Con cho đàn cháu nhỏ
Tiếng du là hơi thở
Truyền muôn kiếp luân hồi.
. . .
Tiếng du- tình nghĩa biển trời.
Tiếng du-lòng mẹ đời đời cho con.

28/6/2006

TỰ NHỦ

Không ai được - được mãi
Không ai thua - thua hoài
Đất Trời thay công lý
Cân bằng giúp muôn loài...

Nay được - mai không được.
Thua nay được tương lai.

6/06

H Ọ & T A

Ta là ta - họ cũng là ta
Họ là ta - ta là họ đó mà
Thế gian chỉ có ta và họ
Ta ho - họ ta - ta - họ - ta.

Không có ta - họ không thể có
Không có họ - ta chẳng có ta
Muôn đời nay thế giới ta và họ
Vạn kiếp sau trái đất họ và ta...

30/6/06

...QUA MẮT NGƯỜI TA

Ta nhìn ta qua mắt người ta
Sẽ thấy mình ở góc nhìn người khác
Là ảo - là hư - hay là thực
Đó là ta trong mắt người ta...

Ta hiểu ta bằng lòng dạ người ta
Ắt sẽ thấy mọi điều người ta hiểu
Biết thực hư tự lo-tự liệu
Qua lòng người ta hiểu thêm ta.
. . .
Dẫu sao ta phải là ta.
Chớ để người ta, thay ta bằng họ...

29/6/06

KHÁC




Trói tội ác bằng chế quyền- xiềng xích
Nhử lòng tham bằng danh vọng - bạc tiền
Lừa cuồng si là ảo ảnh - đức tin
Buộc tình người là hai giòng nước mắt...

Thế mới biết-người khác muôn loài vật.
Chỉ ở một điều biết khóc - biết yêu.

....

SỐNG

Sinh ra là để sống
Sống cho trọn kiếp người
Mỗi cuộc đời chỉ sống
Sống một lần mà thôi.

Sinh ra là phải sống
Sống oanh liệt một thời
Chớ sống hoài sống phí
Thời gian không ngừng trôi.

Sinh ra cố mà sống
Sống vì mình vì người
Cùng chung xây hạnh phúc
Tình yêu thương lứa đôi.

Sinh ra phải biết sống
Sống tận hưởng đất trời
Thế gian bao đẹp đẽ
Đừng để đời buông trôi.

6/06

B Ó N G Đ Á

Phải chăng quả bóng nhỏ
Thu nhỏ trái Đất tròn
Cả loài người chao đảo
Mỗi khi mùa bóng sang.

Ai sinh ra bóng đá
Nay được lên ngôi vàng
Một nghề phi vật chất
Thuốc kích động nhân gian...

May thay mùa bóng đá.
Chỉ ít ngày trong năm.

voncup 2006

TỰ SỰ

Ngậm sầu nuốt hận làm vui
Cố cười ra vẻ yêu đời như ai
Đêm nằm nước mắt chẩy dài
Sáng ra gắng gượng khôi hài lừa tâm...

Hết lòng cho đỡ băn khoăn.
Phải chăng vạn sự thẳng- cong tại Trời.

4/08

KỶ NIỆM

K niệm nào cũng đẹp
Kỷ niệm nào cũng thơ
Bởi trăm ngàn kỷ niệm
Không lặp lại bao giờ.

Cố giữ tròn kỷ niệm
Cho đẹp mãi ước mơ.

6/06

SANG TRANG


Bữa nay" Cô Út "đi thi
Báo ngỉ buổi làm- Bố đèo đi
Mong con may mắn mùa thi cử
Vượt cấp lên - không trở ngại gì.

Con thi mà Bố Mẹ lo
Chị Cả chị Hai cũng trông chờ
Cầu cho vạn sự như ý nguyện
Tròn trĩnh mười hai tuổi học trò...

Mốt mai qua bến học sinh
Cổng trường đại học mở thênh thang
Đón con lật tiếp trang vở mới
Qua tuổi học trò - đời sinh viên.

Theo gương hai chị gái mình
Học chăm-học giỏi-học trưởng thành
Nguồn sống, vốn đời, kho tri thức
Ngày mới đón chờ bước chân con.

16/6/06
Ngày Châu thi vào cấp ba

Cảm Xúc Lúc Xem Phim

Xem phim "VINH NHỤC MỘT ĐỜI"
Lòng ta không kìm nổi lệ rơi
Thương :Phú Tam Gia - Châu Vu Quý
Bị lũ" tiểu nhân" hãm hại rồi.

Phải chăng mọi chuyện vì tiền
Vì danh, vì nghiệp với tình duyên ?
Vứt bỏ lương tâm, làm ma quỷ
Dẫu biết nhân gian phỉ nhổ lên...

Thế mới hay- kẻ quỷ ma sai khiến.
Làm kiếp người gặp bao chuyện ưu phiền...

16/6/06
Kết thúc phim : VNMĐ

Trời Tí Hon

Này mẹ ơi - mẹ ơi !
Sao bếp lửa ông Trời
Cứ suốt ngày rừng rực
Ông trời không tắt bếp
Để tiết kiệm mẹ ơi ?

À ! chắc con chưa biết
Ông Trời không tắt bếp
Để lửa cháy cả ngày
Là giúp cho loài người
"Khỏi" thắp đèn con ạ...

Hoá ra là như thế
Trời" hoang" cho mọi người
Cũng như cha mẹ vậy
"Hoang "cuộc đời cho con...

Trời là cha vạn vật.
Cha- Mẹ trơi hon...

14/6/06

TRỜI THƯƠNG




Ai nói rằng Trời Đất
không biết thương con người
Sớm nay vừa đổ lửa
Chiều vội rắc mưa rơi.

Nắng bốc lửa tình yêu
Mưa dịu êm nỗi nhớ
Nắng mưa là vậy đó
Ai nói Trời không thương.

Nắng sấy khô nỗi buồn
Cho lòng người thanh thản
Mưa rửa đi bụi - bẩn
Cho chân chất tình người.

Mưa cho bể nước đầy
Nắng lắng trong bể nước
Nắng Mưa là Trời Đất
tạo nguồn sống cho đời...

Nào ai nói Đất Trời
Không thương người trần thế...

18/6/06

MÙA HÈ


Mùa hè mùa của học trò
Mùa hoa phương đỏ rộ tiếng ve
Sách vở bút nghiêm nay tạm gác
Rủ quỷ, cùng ma gỡn vui đùa.

Mùa hè mùa của tuổi thơ
Mình trần trùng trục dưới bóng tre
Lá dứa- đoạn que quay chong chóng
Sâu bèo buộc chỉ nhử cá cờ.

Mùa hè đến với tuổi già
Khăn ướt vắt vai, tay quạt mo
Chõng tre gốc nhãn bờ ao cá
Chiếc "đài " con tiếng nhỏ tiếng to.

Mùa hè là của vụ chiêm
Mặt trời đổ lửa sấy" lúa hom"
Ngô bắp phơi râu, khoai tàn lá
Cá chúi vũng bùn, cua bò lên.

Mùa hè đến với mọi người
Lấy nắng rang giòn tiếng cười vui
Vắt mồ hôi thấm mềm đất đá
Nắng dưỡng mầm non xanh cuộc đời...

HÈ 2006

ƯỚC


Mở lại chuyện xưa chuyện gia đình
" Thân Cò lặn lội trước bình minh "
Tìm Tôm kiếm Tép yên tổ ấm
Trước nghĩ cho Ai ? sau đến mình.

Ai nhìn thấy cảnh không rung động
Trái tim Ai chẳng rộng tình thương
Thương Cò dầm dãi gió sương
Quên mình vất vả trăm đường vì Ai ?
. . .
Ước gì cuộc sống hôm nay
Mỗi nhà vẫn có bàn tay của cò...

10/6/06

XƯA - NAY

Thuở xưa cắp sách đến trường
Trò - tiền học lễ hậu học văn
Nét chữ nết người Cô kèm cặp
Dậy trẻ thơ tự Thầy làm gương.

Thời nay văn hoá thông thương
Không còn khoảng cách chốn biên cương
Trăm ngàn tri thức mênh mang mở
Khắp năm châu chung một giảng đường.

Thời mở cửa-chi, chi cũng mở
Đóng mở chi, chi ở đâu mình
Đường qua lối lại mênh mông
Hãy tìm lấy lối cho mình- mình đi...

Ngày nay-khác với thuở xưa...

6/06

Thứ Hai, 13 tháng 7, 2009

MƠ !

Đâu có phải cứ ngủ là mơ
Đâu có phải cứ mơ là đẹp
Ngủ có mơ phải mơ khi thức
Mơ có đẹp phải đẹp ngoài đời.
...
Mơ là thực tâm hồn khi thức.
Thức không mơ-ngủ chẳng thể mơ...

10/6/06

ƯỚC


Đêm qua trong giấc mơ
Ta gặp người trong mộng
Em đi từ cuộc sống
Vào giấc ngủ tìm ta.

Ước gì chuyện trong mơ
Chuyện hằng ngày đang sống
Đời thường đi vào mộng
Mộng đi ra đời thường.

Cuộc sống được nhân lên
Trăm ngàn lần hạnh phúc
Nếu mơ thành sự thực
Thực đẹp như trong mơ.

KHÁC BIỆT


Đủ độ tròn trăng khuyết
Hết độ thắm hoa tàn
Đến tuổi cùng người chết...

Trăng khuyết-trăng lại tròn
Hoa tàn- thành trái ngọt
Người chết-còn cháu con...

27/5/06

Cách Nhìn

Rằn tới trăng tròn- lẽ tự nhiên
Nào ai giũa-gọt-đẽo tạo nên
Trăng tròn-bởi trăng đâu có khuyết
Trăng khuyết là do ở góc nhìn...

Góc nhìn hẹp- muôn đời trăng khuyết.
Càng sáng-càng tròn-càng khuyết hơn...

6/08

RĂN MÌNH


Trăng tròn-trăng khuyết
Hoa nở - hoa tàn
Người già - người chết...

Chỉ có điều trăng khuyết
Rồi trăng sẽ lại tròn
Còn hoa kia đã tàn
Không bao giờ nở lại.

Loài người như hoa vậy
Không có sống hai lần
Sống sao đây ? cho xứng.
Khỏi phi hoài tuổi xuân...

26/5/06

Đều T ừ O - A

Hôm qua tới lớp
Cô dậy O - A
Hôm nay đã biết
Dựng nên nếp NhÀ.

O tròn quả trứng
Mọc tóc thành Ơ
Mở ra trang vở
Viết ngàn vần thƠ.
...
Phải chăng tất cả
Đi từ O - A
Không O không
Không A không nhÀ

26/5/06

NHẮC AI...



Mênh mang mặt nước con thuyền
Giòng đời trôi chẩy lẽ tự nhiên
Tìm nơi neo đậu thời xuân sắc
Chớ có buông hoài trôi nét xuân...

Sức trẻ - xuân thì, đua khoảnh khắc.
Lỗi nhịp lỡ làng - lạc - lãng quên...

7/2009

NẾU BIẾT VÌ SAO

Dạn dày sương gió mấy mươi năm
Nhiều nẻo đường xa đã nên quen
Thiên hạ đó đây thành bầu bạn
Chia tay- lòng đâu có ưu phiền.

Vậy mà bất chợt gặp em
Đôi lần trò chuyện chút nên quen
Thời gian lặng lẽ rung nét cảm
Nỗi nhớ tự nhiên cứ nặng thêm...

Hỏi cớ sao ư ? sao mà biết
Nếu biết vì sao-đã chẳng sao
Ước gì mà biết vì sao nhỉ
Sẽ nói với em- nhớ vì sao...

6/2009

THỬ THÁCH



Hoa nở hoa tàn lẽ tự nhiên
Người già trút xác chớ ưu phiền
Thế gian như thể nơi dừng tạm
Một chút nghỉ chân trưc cõi tiên...

Cuộc sống phải chăng là thử thách
trước lúc trở về- chốn Cửu Nguyên...

10/2/09

NHỮNG BÀI THƠ VỀ CHA


40 Ngày Cuối Cùng Cua Cuộc Đời Cha

THƠ VIẾT VỀ CHA.

DẪU VẪN BIẾT VÒNG ĐỜI SINH TỬ
LÀ TỰ NHIÊN QUY LUẬT MUÔN ĐỜI
NHƯNG NÀO AI ? TRÁNH ĐƯỢC LỆ SẦU RƠI
KHI VĨNH BIỆT NGƯỜI THÂN ĐÔI NGẢ...

MÃI NHỚ VỀ CHA !

...
A
i cũng biết, Cha lâm bệnh trọng
Ai cũng hay, mệnh Cha rất mỏng manh
Ai cũng hiểu, bệnh Cha chữa khó lành
Ai cũng muốn, Cha kéo dài cuộc sống...

Tính từ lúc Cha thấy mình mắc bệnh
Đến khi " Đi " vừa trọn bốn mươi ngày
Thời gian trôi như cánh chim trời
Qua khe cửa vụt trong tích tắc.

Cha ơi Cha !
Chẳng hiểu Cha có biết ?
Lòng mọi người tựa như giao cắt
Mỗi khi Cha bật tiếng kêu... đau...
Giọng thì thào nghe chẳng rõ lời
Sức cạn kiệt - phao dầu đã hết.

Nôĩ thương Cha- sao mà kể xiết
Nuốt nỗi đau-gắng gượng cười đùa
Dối lòng mình để gạt Cha già
Động viên Cha cố giành sự sống.
. . .
Nếu bệnh tật kia là gánh nặng
Bất cứ ai cũng gánh giùm Cha
Để cho Cha hưởng mãi tuổi già
Cùng con chau vui vầy năm tháng.

Than thay !
Đời người- định mệnh
Muôn kiếp nay-ai thay đổi số trời
Là vòng quay của tất cả mọi người
Cái công bằng trên thế gian duy nhất...

Nén đau thương - chúng con bái biệt
Tiễn đưa Cha về với Tổ tiên
Nơi vĩnh hằng của muôn muôn kiếp
Nơi trường tồn, nơi không có thời gian...

Chốn hồng trần, Cha đã tròn sứ mệnh
Kiếp Làm chồng- làm bạn -làm Cha...
Bẩy chín Xuân - chưa phải quá già
Nhưng như vậy- cũng là trường thọ...
...
Đến hôm nay.. Cha không còn nữa.
Nhưng chúng con mãi mãi nhớ về Cha...

16/9/2005

Bốn Mươi Ngày Còn Lại



B
ốn mươi ngày quãng thời gian còn lại
Của người Cha nơi trần thế gian chuân
Bốn mươi ngày, để tẩy hết bụi trần
Cuộc đời mới nơi suối vàng vĩnh viễn.

Bốn mươi ngày để vợ con "chăm ẵm"
Để vợ con trọn "nghĩa-hiếu-chung"
Để vợ con khỏi ân hận trong lòng
Rằng không được chăm lo khi vĩnh biệt.

Bốn mươi ngày để anh em ruột thịt
Có thời gian quyến luyến tình thâm
Có thời gian trăng trối ân tình
Cho thoả nguyện trước lúc chia hai cõi.

Bốn mươi ngày để họ hàng nội ngoại
Để anh em con cháu gần xa
Có thời gian thăm viếng tuổi già
Lúc ra đi không ai người ôm hận.

Bốn mươi ngày cho bạn bè thân cận
Cho xóm giềng có đủ thời gian
Đến hỏi thăm chia sẻ nỗi niềm
Rồi tạm biệt mãi không ngày gặp mặt.

Bốn mươi ngày tiếng cười trong nước mắt
Luôn quyện hoà trong mỗi con người
Bốn mươi ngày-ôi! đáng giá tuyệt vời
Cha để lại cho mọi người tất cả.

Cha ra đi, không hề vội vã
Giành thời gian cho mọi người thân
Làm những gì mà thấy nên làm
Đủ thoả mãn người đi- người ở.
...
Kìa tiên cảnh chốn hào quang rực rỡ
Cha ra đi như một thiên thần
Nơi trần gian tràn ngập tình thương
Cha sống mãi trong lòng người ở lại...

Bốn mươi ngày nhưng là mãi mãi
Mãi mãi mọi người thương nhớ về Cha...

10/2005

Chủ Nhật, 5 tháng 7, 2009

Nét Riêng


Những lần về thăm quê
Cha-Mẹ luôn mừng rỡ
Lúc tạm biệt ra đi
Cha đứng chờ đón ngõ.

Mọi người vui làm sao
Ấn cúng căn nhà nhỏ
Dẫu toàn chuyện "tào lao".
Nhưng mong gì hơn nữa.

Tết, hè đều tập trung
Cháu con về đông đủ
Ai ai cũng vui mừng
Khi Mẹ Cha mạnh khỏe.

Lần nào cũng liên hoan
Mẹ Cha, cô, chú, cậu
Cả nhà ấm tình thương
Nồng thắm thêm ly rượu.

Mong rằng được được lâu
Những ngày vui vẻ ấy
Nay Cha đã đi đâu ?
Đến bao giờ mới thấy.

Về quê nay vắng vẻ
Bởi thiếu bóng dáng Cha
Chỉ còn một mình Mẹ
Sao thấy thương thương là...

Lúc chia tay ra đi
Ai là người đón ngõ ?
Bóng cha như còn đó
Chú An đón thay Cha.

Một nét đẹp văn hoá
Của riêng nhà chúng ta
Chia tay và đón ngõ
Người đi người ở nhà.

Cha ơi cứ yên lòng
Đã có người thay thế
Nếp sống đầy văn hoá
Của riêng nhà chúng ta...

10/2005

LỜI CUỐI CỦA CHA



c
húng con nhớ mãi lời cha nói :
" Xin cảm ơn tất cả các con
Đã giúp Cha thực sự làm tròn
Tròn bổn phận người Cha nơi trần thế
Đến hôm nay không ai có thể
Gíup được Cha kéo cuộc sống dài thêm
Lời cuối cùng dặn lại các con
Hãy vì Cha quan tâm hơn đến Mẹ
Cuộc đời Mẹ chịu nhiều vất vả
Mẹ vì Cha vì cả đàn con
Vì gia đình giành trọn tuổi xuân
Vào đồng ruộng lấy bát cơm manh áo
Đổi mồ hôi đếm từng hạt gạo
Nuôi các con khôn lớn ngày nay
Bày com thơ chắp đủ cánh dầy
Nên vợ nên chồng, có con, có của
ngày mai đây Cha không còn nữa
Mong các con chăm Mẹ thay Cha
Nhắc các con chớ có lơ là
Đừng làm gì để cuộc đời ân hận. "

Cha ơi Cha!
Chúng con ghi nhớ lời cha dặn
Hứa làm tròn lời dậy của cha
Sao cho Mẹ vui mãi tuổi già
Cha và mẹ không hề thiên lệch

Mẹ-Cha đả sẻ xương, sẻ thịt
Sẻ đời mình nặn đắp đàn con
Bẩy anh em, hứa sẽ làm tròn
Chữ hiếu thảo theo lời cha dậy.

Cha "Đi" rồi lời cha còn đấy
Nhắc chúng con , trọn phận làm con
Để đời sau lấy đó làm gương
Gương con cháu hiếu thoả cùng cha Mẹ...

20/11/2005

Thứ Sáu, 3 tháng 7, 2009

LUẬT CHUNG CUỘC ĐỜI


M
ười ngày đầu Cha đi khám bệnh
Cha đi chơi Hà Nội - Thái Nguyên
Sức dồi dào, cầm gậy bước một mình
Luôn tin tưởng qua cơn nguy kịch.

Mười ngày sau, Cha kêu mỏi mệt
Ăn không ngon, giấc ngủ chẳng yên
Chân run run khi đứng một mình
Nhờ vào gậy bước đi từng bước.

Mười ngày tiếp điểm từng giờ một
Sức khoẻ Cha, bát thuốc cạn dần
Nằm miên man Chẳng nhớ bữa ăn
Miệng tấm tép nhấp từng thìa cháo.

Sáu ngày tiếp Cha luôn gượng gạo
Nói cùng con :" Cha chắc khó lành "
"Mong mọi người hãy cứ an lòng "
" Dẫu có chết, Cha không hối tiếc ".

Ba ngày qua Cha nằm thiêm thiếp
Trong cơn mê, nhiều lúc Cha cười
Phải chăng Cha đã thấy cổng Trời
Nơi Cha đến vĩnh hằng tiên cảnh.

Ngày cuối cùng Đất Trời tĩnh lặng
Như đời thường trong giấc ngủ sâu
Hẳn bây giờ Cha giũ hết khổ đau
Đã tới lúc, trút bỏ đi thể xác.
. . .
Hỏi rằng ai, chẳng có giây phút trót
Cha là người đi trước mà thôi
Chết là cho sự sống đâm chồi
Kiếp luân hồi đời người là vậy.

Hoa lụi tàn, cho quả thơm đỏ dậy
Quả chín tan để hạt nẩy chồi non...

T.11/2005

NGUYỄN NHƯ HẢI
HÃY SANG TRANG TIẾP THEO - BẰNG CÁCH : NHÁY CHUỘT VÀO MUC : "BÀI ĐĂNG CŨ HƠN " - Ở GÓC PHẢI PHÍA TRÊN . HOẶC TRỞ VỀ :" TRANG CHỦ " CÁM ƠN !