
Nhớ lại ngày xưa mùa vải
Đi chợ
Tiết kiệm tiền
Em mua về nhà
Cho mỗi người đôi ba trái
Vải ngon
Như vậy là đã hoang
Bởi
Tiền mỗi quả bằng một mớ rau non
Làm thức ăn cả ngày chưa hết.
Em nói rằng
Nhà mình ăn cho biết
Cho biết thôi- hương vị vải thiều
Đến khi nào mùa vải thật nhiều
Em sẽ mua
Mọi người ăn " xả láng "
...
Rồi
ngày ấy đã đến
Trời chất đầy nắng
Đất chứa kín vải thiều
Đi tới đâu cũng rộn rã tiếng mời chào
Bầu không khí ngọt ngào hương vị vải
Và
Em đã không quên
Lời nói ấy
Mua cho cả nhà "xả láng" vải thiều.
Tiếng nói cười vui vẻ biết bao nhiêu
Nhà- đầy ắp, đượm nồng hương vị vải.
Nhớ lại xa xa ngày ấy.
Thấy hôm nay đỡ khổ hơn nhiều...
Tặng Yến
12/6/2007