
Bốn mươi ngày quãng thời gian còn lại
Của người Cha nơi trần thế gian chuân
Bốn mươi ngày, để tẩy hết bụi trần
Cuộc đời mới nơi suối vàng vĩnh viễn.
Bốn mươi ngày để vợ con "chăm ẵm"
Để vợ con trọn "nghĩa-hiếu-chung"
Để vợ con khỏi ân hận trong lòng
Rằng không được chăm lo khi vĩnh biệt.
Bốn mươi ngày để anh em ruột thịt
Có thời gian quyến luyến tình thâm
Có thời gian trăng trối ân tình
Cho thoả nguyện trước lúc chia hai cõi.
Bốn mươi ngày để họ hàng nội ngoại
Để anh em con cháu gần xa
Có thời gian thăm viếng tuổi già
Lúc ra đi không ai người ôm hận.
Bốn mươi ngày cho bạn bè thân cận
Cho xóm giềng có đủ thời gian
Đến hỏi thăm chia sẻ nỗi niềm
Rồi tạm biệt mãi không ngày gặp mặt.
Bốn mươi ngày tiếng cười trong nước mắt
Luôn quyện hoà trong mỗi con người
Bốn mươi ngày-ôi! đáng giá tuyệt vời
Cha để lại cho mọi người tất cả.
Cha ra đi, không hề vội vã
Giành thời gian cho mọi người thân
Làm những gì mà thấy nên làm
Đủ thoả mãn người đi- người ở.
...
Kìa tiên cảnh chốn hào quang rực rỡ
Cha ra đi như một thiên thần
Nơi trần gian tràn ngập tình thương
Cha sống mãi trong lòng người ở lại...
Bốn mươi ngày nhưng là mãi mãi
Mãi mãi mọi người thương nhớ về Cha...
10/2005